Loving Blogger Template

Tết cho mẹ và em gái của tôi

Ngày cuối năm, có thật nhiều cảm xúc cứ đan xen vào nhau. Niềm vui tươi, sự rộn ràng đan cùng những vất vả, hối hả trong công việc những ngày cuối năm. Và đã trở thành một nét rất riêng của gia đình tôi, dịp Tết và cả tháng Giêng luôn tràn ngập tiếng pháo, tiếng nói cười rộn ràng và cả tiếng cụng ly trên những mâm cơm ngày Tết với người thân, bạn bè, anh em... “Tháng Giêng là tháng ăn chơi….”- những câu ca của riêng đất miền Trung, cây đu cứ chao mãi, lệch trời… 


Hôm nay tôi vẫn viết về không khí Tết. Nhưng không phải hương vị gì rộn ràng, hay náo nhiệt, ấm áp… mà có lẽ, nó hơi có mùi… khói. Khói từ nồi bánh tét thơm thơm, khói từ mâm cơm nóng hổi ngon lành và khói cũng đến từ những hơi thở gấp, có vị cay cay. Đó là khi tôi đi từ ngoài cổng vào nhà, nơi ấy, bên trong nhà kia là cánh đàn ông đang ăn uống, vui vẻ với nhau, chúc mừng nhau bằng những câu ngà ngà nồng nặc mùi rượu, sung sướng nhai vào những món ăn ngon lành được nấu bởi những bàn tay đảm đang…

Cry

Sự yên lặng - Tôi thích nó. Tôi thường xuyên thức khuya, tìm kiếm một thứ gì đó, mà tôi chẳng biết nó là gì. ... Tôi thật buồn cười, thích nói nhưng lại ít nói.

0 Comments Đăng nhận xét